Nhận định chi tiết Câu nói Tôi Đã Nhớ Em Bao Nhiêu Lần là ý tưởng trong bài viết hôm nay của chúng mình. Theo dõi bài viết để hiểu thêm nhé.
Hoa đẹp hoa thơm hoa vẫn tàn
Tình nặng tình sâu tình vẫn tan
Rượu đắng rượu say rượu vẫn cạn
Người hứa người thề người vẫn quênTrăng lên… trăng tròn… trăng lại khuyết.
Tuyết rơi… tuyết phủ… tuyết lại tan.
Hoa nở… hoa rơi… hoa lại tàn.
Tình đẹp… tình sâu… tình ly tan.Người xấu… người đẹp… rồi cũng chết.
Số giàu… số nghèo… rồi cũng hết.
Tiền tài địa vị cũng sẽ tan.
Cao sang danh vọng cũng sẽ tàn.Phấn son nhan sắc đâu còn mãi.
Chỉ có chân thành tồn tại với thời gian.
Thời gian, lòng người muôn đời vẫn vậy. Vẫn luôn xoay vần theo thời gian theo quy luật đất trời sẽ chẳng ai có thể thay đổi được “điều bất biến” đó. Dẫu có đôi phần tủi phận, chạnh lòng nhưng rồi vẫn phải sống, vẫn phải chứng kiến những nỗi đau xé lòng.
Hoa đẹp hoa xinh hoa vẫn tàn
Lá rơi lá rụng lá héo tàn
Người ở người đi người chẳng màng
Rượu đắng rượu cay rượu vẫn cạn
Tình nặng tình sâu tình vẫn tanTình tựa hoa bay, bay khắp chốn
Kẻ đi người ở cũng không đành
Lặng ngắm hoa rơi lòng quyến luyến
Người xưa còn nhớ cánh hoa chăng?
Không có gì thường xuyên trường tồn mãi mãi …! Đời là vô thường, thân vô thường, tâm vô thường, thời gian vô thường, tiền vô thường, … Cuộc sống thì quá ngắn ngủi.
Cuộc sống và vạn vật quanh chúng ta, từng giờ từng phút luôn luôn biến đổi theo không gian và thời gian, không có gì tồn tại vĩnh viễn. Đó chính là “Vô thường”, nghĩa là không có gì thường xuyên trường tồn mãi mãi.
- Thân vô thường: Sinh, lão, bệnh, tử, bệnh tật, tai nạn bất thường luôn xảy ra.
- Tâm vô thường: Lòng tin dễ lung lay, lý tưởng cũng dễ thay đổi.
- Thời gian vô thường: Đời người thật ngắn ngủi để rồi thoáng chốc hiểu ra một điều được sống thanh thản hưởng trọn niềm yêu thương là điều quý giá.
- Tiền vô thường: Khi chúng ta ra đời thì cũng đã chẳng có một đồng, khi chết rồi cũng chẳng mang đi được một xu..
Nhớ nhớ thương thương tình muôn kiếp
Người đi kẻ ở lối vô tình
Trái tim giá lạnh đang đông cứng
Lối nào hờ hững chỉ riêng ta
Nếu đời là vô thường, sự sống có giới hạn thì phải chăng con người ta khi sống nên có một chút ý nghĩa. Bạn ước mong gì? Bạn muốn làm điều gì? Bạn cần phải làm điều gì? Bạn yêu thích điều gì? Bạn không nên làm điều gì? Bạn có biết mình đang muốn gì hay không? Nếu cuộc đời cứ thế trôi qua vô nghĩa, liệu điều gì sẽ khiến chúng ta ân hận về sau?